"điệu ca ngâm giờ thành khúc nghêu ngao, lần chia tay trong nhung nhớ hôm nào..."...
Tổng số lượt xem trang
Thứ Ba, 15 tháng 11, 2011
nhớ thầy cô
tui vẫn nhớ thầy cô như bao giờ nhắc nhở. nhưng riêng năm 84 thì tui nhớ kiểu vầy.
tuổi ba mươi gần kề, khát vọng trẻ trôi xa
giọt nước mắt vị tha được thay bằng những tính toan tư lợi
lửa trái tim nóng hổi nay cứng đờ như khẩu ngữ vô tri
tôi... hay ai?... gánh chịu tội lỗi này...
tôi chăng?... một thằng người không làm nên thánh
để giậm đạp dạ dày mà đi tìm lý tưởng
mẹ cha chăng?... đã tạo dưỡng hình hài
sao chẳng tạo cho tôi cái gan liều trước những cuộc đấu tranh không cân sức
thầy cô chăng?... những người đã thổi tâm hồn tôi thành bong bóng xà phòng ngũ sắc
cho kịp vỡ toang khi vừa chạm đời thường
hay quê hương?...
hay chính quê hương đã bội bạc quê hương
khiến tôi trở thành kẻ quay lưng với chính mình không thương tiếc!...
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Tho HaiDan nghe cay dang qua,Hai Dan lam tho rat hay.
Trả lờiXóakhông phải haidan làm thơ cay đắng, mà vị đời là chất sống. ngọt mặn đắng bùi tùy người thưởng thức.
Trả lờiXóaNhận xét này đã bị tác giả xóa.
Trả lờiXóahaidan tra loi ve thai do nay va to ro lap truong.
Trả lờiXóacái vụ gì vậy?
Trả lờiXóaNhận xét này đã bị tác giả xóa.
Trả lờiXóaNhận xét này đã bị tác giả xóa.
Trả lờiXóahồng anh ơi, cứu đi!
Trả lờiXóaNhận xét này đã bị tác giả xóa.
Trả lờiXóa