* Công án:
Thế tôn xưa tại pháp hội núi Linh Sơn cầm cành hoa giơ lên trước chúng. Bấy giờ mọi người đều làm thinh, chỉ có ngài Ca diếp rạng mặt mỉm cười. Phật dạy:
- Ta có nhãn tạng chính pháp, diệu tâm Niết bàn, tướng thực không tướng, pháp môn vi diệu, chẳng lập thành văn tự, truyền riêng ngoài giáo, nay trao ông Ma ha Ca diếp.
* Lời bàn:
Lão Cồ đàm mặt vàng không coi ai ra chi, ép tốt thành xấu, treo đầu dê bán thịt chó, coi bộ cũng tài đó! Giả như bấy giờ cả đám đều cười thì nhãn tạng chính pháp làm sao truyền? Lại giả như Ca diếp không cười thì nhãn tạng chính pháp làm sao truyền được? Nếu nói nhãn tạng chính pháp có truyền thụ, thì lão Mặt vàng đã lừa gạt bà con lối xóm; còn nếu bảo không truyền thọ, sao lại chỉ truyền cho Ca diếp?
* Kệ tụng:
Hoa vừa đưa lên
đuôi kia đã ló
Ca diếp mỉm cười
trời, người ngơ ngáo.
Trần Tuấn Mẫn dịch
nói chuyện tếu tếu thì nghe cho vui đời một chút, chớ tui mà hiểu được mấy cha thiền này nói gì tui chết liền!
Trả lờiXóaHông hiểu mà nhảy vô "Vô Môn quan" làm chi vậy bác Hai? Tin được hông đây???
Trả lờiXóamượn dao giết người:
Trả lờiXóahết thảy mọi biện giải cao thâm chỉ như một cái lông tơ nơi thái hư, hết thảy mọi yếu quyết chỉ như một giọt nước đổ xuống vực.
(cùng như huyền biện nhược nhất hào trí ư thái hư, kiệt thế xu cơ tự nhất tích đầu ư cự hác)
chân tình cảm ơn chư bằng hữu góp ý.