Tổng số lượt xem trang

Thứ Hai, 28 tháng 2, 2011

trại 14 tháng 9, 73 dưới chân Hải Đăng







Chung Ái Liên, Quách Cẩm Vân, Nguyễn Hồng Thắm, Nguyễn Hương Quê, Nguyễn Kim Hoàng, Tào Phụng Nghĩa, ... , ... , ... , ... , Nguyễn Thanh Tòng, ... , Nguyễn Tấn Hạnh, Đặng Liên, Trịnh Kim Oanh, Phạm Ngọc Lan, Huỳnh Văn Vàng, Trần Ngọc Thiện, Nguyễn Phi Hùng, Đổ Hửu Hùng, Trần Phi Hùng.



Trầm thị Kim Anh, thêm một người mất tích.

















hẳn là còn hình của trại này nữa, xin vị nào còn giữ post lên.

trại này không có tui nhưng cây đờn thay mặt.



14 điều Phật "phát biểu"




1. Kẻ thù lớn nhất của đời người là chính mình.

2. Ngu dốt lớn nhất của đời người là dối trá.

3. Thất bại lớn nhất của đời người là tự đại.

4. Bi ai lớn nhất của đời người là ghen tỵ.

5. Sai lầm lớn nhất của đời người là đánh mất mình.

6. Tội lỗi lớn nhất của đời người là bất hiếu.

7. Đáng thương lớn nhất của đời người là tự ti.

8. Đáng khâm phục lớn nhất của đời người là vươn lên sau khi ngã.

9. Phá sản lớn nhất của đời người là tuyệt vọng.

10. Tài sản lớn nhất của đời người là sức khỏe, trí tuệ.

11. Món nợ lớn nhất của đời người là tình cảm.

12. Lễ vật lón nhất của đời người là khoan dung.

13. Khiếm khuyết lớn nhất của đời người là kém hiểu biết.

14. An ủi lớn nhất của đời người là bố thí.

Trích lời kinh Phật

Hòa thượng Kim cương Tử.

Chủ Nhật, 27 tháng 2, 2011

Trần Phi Hùng và Huỳnh Quang Thành



tay này mất dạng từ khi về với mẫu quốc.





em của Trần Phi Hùng, Jean Pierre Chapuis


Trên trang web Trung học Vũng Tàu mấy năm trước có đọc mẫu đối thoại của Cẩm Vân và Huỳnh Quang Thành, nay không biết thế nào, Cẩm Vân có thể cho biết chút gì?....

Thứ Bảy, 26 tháng 2, 2011

trả lời Hồng Anh



Hồng Anh nói rằng "ngày vui quá ngắn, cuộc đời chẳng dài". Tui nghĩ rằng cái suy nghĩ đó dành cho ông bà cụ trên 70 tuổi, còn tụi mình đang ở tuổi 50, theo kinh Dịch là "phi long tại thiên" đó. Không tin vài bữa tui "thuyết minh" nha?!...

mẹo nhỏ



Click vào tấm hình nào, tấm ấy sẽ hiện rõ hơn nhiều.

diệu liên (không đề, tui, hùng, phải đề)


Cam on anh Hung cho H.A gop mat trong KHUC NGHEU NGAO ,du ben Anh van nhung minh lai hoc chung voi cac ban Phap van rat nhieu , do do ,nhin lai ...that nhieu ky niem goi nho lam sao , khong rieng minh ,han cac ban chac cung chat chiu tung ky niem hiem hoi hien tai , boi vi ...thoi gian qua mat roi ,va xa lam , gio thi con gap nhau luc nao thi dung bo qua cac ban a. " ngay vui qua ngan ,cuoc doi chang dai "...phai khong cac ban? Chuc suc khoe chung ta nhe . Than ai.

đệ nhất mỹ nhân







Cam Van ve nam 2009



Ngọc Lan về lần trước (tháng 2.2009)






















Nguyễn Văn Trinh và Hiệp, chồng Tấn Hạnh






cái này ở quán Cá trê nướng, Long Sơn


tâm sự tuổi già



Tâm Sự Tuổi Già_ Chu Dung. Cơ

Saturday, 19 February 2011

Tháng ngày hối hả, đời người ngắn ngủi, thoáng chốc đã già... Chẳng dám nói hiểu hết mọi điều nhân sinh nhưng chỉ có hiểu đời thì sống mới thanh thản, sống thoải mái.

Qua một ngày, mất một ngày,

Qua một ngày, vui một ngày, Vui một ngày, lãi một ngày .

Hạnh phúc do mình tạo ra. Vui sống là mục tiêu cuối cùng của cuộc đời, niềm vui ẩn chứa trong những sự việc vụn vặt nhất trong đời sống, mình phải tự tìm lấy. Hạnh phúc và vui sướng là cảm giác và cảm nhận, điều quan trọng là ở tâm trạng.

Tiền không phải là tất cả nhưng không phải không là gì cả. Đừng quá coi trọng đồng tiền, càng không nên quá so đo, nếu hiểu ra thì sẽ thấy nó là thứ ngoại thân, khi ra đời chẳng mang đến, khi chết chẳng mang đi. Nếu có người cần bạn giúp, rộng lòng mở hầu bao, đó là một niềm vui lớn. Nếu dùng tiền mua được sức khỏe và niềm vui thì tại sao không bỏ ra mà mua? Nếu dùng tiền mà mua được sự tự tại thì đáng lắm chứ! Người khôn biết kiếm tiền, biết tiêu tiền. Làm chủ đồng tiền đừng làm tôi tớ cho nó.

"Quãng đời còn lại càng ngắn thì càng phải làm cho nó phong phú". Người già phải thay đổi quan niệm cũ kỹ đi, hãy chia tay với "ông sư khổ hạnh", hãy làm "con chim bay lượn". Cần ăn thì ăn, cần mặc thì mặc, cần chơi thì chơi, luôn luôn nâng cao chất lượng cuộc sống, hưởng thụ những thành quả công nghệ cao, đó mới là ý nghĩa sống của tuổi già.

Tiền bạc rồi sẽ là của con, địa vị là tạm thời, vẻ vang là quá khứ, sức khỏe là của mình

Cha mẹ yêu con là vô hạn; con yêu cha mẹ là có hạn !

Con ốm cha mẹ buồn lo; cha mẹ ốm con nhìn một cái, hỏi vài câu là thấy đủ rồi !

Con tiều tiền cha mẹ thoải mái; cha mẹ tiêu tiền con chẳng dễ !

Nhà cha mẹ là nhà con, nhà con không phải nhà cha mẹ !

Khác nhau là thế, người hiểu đời coi viêc lo liệu cho con là nghĩa vụ, là niềm vui, không mong chờ báo đáp.

Chờ báo đáp là tự làm khổ mình.

Ốm đau trông cậy ai? Trông cậy con ư? Nếu ốm dai dẳng chẳng có đứa con có hiếu nào ở bên giường đâu (cửu bệnh sảng tiền vô hiếu tử). Trông vào bạn đời ư? Người ta cũng yếu, có khi lo cho bản thân còn chưa xong, có muốn đỡ đần cũng không làm nổi

Trông cậy vào đồng tiền ư? Chỉ còn cách ấy.

Cái được, người ta chẳng hay để ý, cái không được thì nghĩ nó to lắm, nó đẹp lắm. Thực ra sự sung sướng và hạnh phúc trong cuộc đời tùy thuộc vào sự thưởng thức nó ra sao. Người hiểu đời rất quí trọng và biết thưởng thức những gì mình đã có, và không ngừng phát triển thêm ý nghĩa của nó, làm cho cuộc sống vui hơn, giàu ý nghĩa hơn.

Cần có tấm lòng rộng mở, yêu cuộc sống và thưởng thức cuộc sống, trông lên chẳng bằng ai, trông xuống chẳng ai bằng mình (tỷ thượng bất túc tỷ hạ hữu dư), biết đủ thì lúc nào cũng vui (tri túc thường lạc).

Tập cho mình nhiều đam mê, vui với chúng không biết mệt, tự tìm niềm vui.

Tốt bụng với mọi người, vui vì làm việc thiện, lấy việc giúp người làm niềm vui.

Con người ta vốn chẳng phân biệt giàu nghèo sang hèn, tận tâm vì công việc là coi như có cống hiến, có thể yên lòng, không hổ thẹn với lương tâm là được. Huống hồ người ta cũng nghỉ cả rồi, ai cũng thế cuối cùng trở về với tự nhiên. Thực ra ghế cao chẳng bằng tuổi thọ cao, tuổi thọ cao chẳng bằng niềm vui thanh cao.

Quá nửa đời người dành khá nhiều cho sự nghiệp, cho gia đình, cho con cái, bây giờ thời gian chẳng còn lại bao nhiêu nên dành cho chính mình, quan tâm bản thân, sống thế nào cho vui thì sống, việc gì muốn làm, thích làm, thì làm, ai nói sao mặc kệ vì mình đâu phải sống để người khác thích hay không thích, nên sống thật với mình.

Sống trên đời không thể nào vạn sự như ý, có khiếm khuyết là lẽ thường tình ở đời, nếu chăm chăm cầu toàn thì sẽ bị cái cầu toàn làm cho khổ sở. Chẳng thà thản nhiên đối mặt với hiện thực thế nào cũng xong.

Tuổi già tâm không già, thế là già mà không già. Tuổi không già mà tâm già, thế là không già mà già. Nhưng xử lý một vấn đề thì nên nghe già.

Sống phải năng hoạt động, nhưng đừng quá mức. Ăn uống quá thanh đạm thì không đủ chất bổ, quá nhiều thịt cá thì không hấp thụ được. Quá nhàn rỗi thì buồn tẻ, quá ồn ào thì khó chịu. Mọi thứ đều nên "vừa phải ".

Người ngu gây bệnh (hút thuốc, say rượu, tham ăn tham uống...)

Người dốt chờ bệnh (ốm đau mới đi khám bệnh)

Người khôn phòng bệnh, chăm sóc bản thân, chăm sóc cuộc sống.

Khát mới uống, đói mới ăn, mệt mới nghỉ, thèm ngủ mới ngủ, ốm mới khám chữa bệnh... đều là muộn.

Chất lượng cuộc sống của người già cao hay thấp chủ yếu tùy thuộc vào cách tư duy, tư duy hưởng lợi là bất cứ việc gì đều xem xét theo yếu tố có lợi, dùng tư duy có lợi để thiết kế cuộc sống tuổi già sẽ làm cho tuổi già đầy sức sống và tự tin, cuộc sống có hương có vị; tư duy hướng hại là tư duy tiêu cực, sống qua ngày với tâm lý bi quan, sống như vậy sẽ chóng già chóng chết.

Chơi là một trong những nhu cầu cơ bản của tuổi già, hãy dùng trái tim con trẻ để tìm cho mình một trò chơi ưa thích nhất, trong khi chơi hãy thể nghiệm niêm vui chiến thắng, thua không cay, chơi là đùa. Về tâm lý và sinh lý, người già cần kích thích và hưng phấn để tạo ra một tuần hoàn khỏe mạnh.

"Hoàn toàn khỏe mạnh", đó là nói thân thể khỏe mạnh, tâm lý khỏe mạnh và đạo đức khỏe mạnh. Tâm lý khỏe mạnh là biết chịu đựng, biết tự chủ, biết giao thiệp. Đạo đức khỏe mạnh và có tình thương yêu, sẵn lòng giúp người, có lòng khoan dung, ngừơi chăm làm điều thiện sẽ sống lâu.

Con người tồn tại trong xã hội, không thể sống biệt lập, bưng tai bịt mắt, nên chủ động tham gia hoạt động công ích, hoàn thiện bản thân trong hoạt động xã hội, thể hiện giá trị của mình, đó là cách sống lành mạnh.

Cuộc sống tuổi già nên đa tầng, đa nguyên, nhiều màu sắc. Có một hai bạn tốt thì chưa đủ, nên có một nhóm bạn già. Tình bạn làm đẹp thêm cuộc sống tuổi già, làm cho cuộc sống của bạn nhiều hương vị, nhiều màu sắc...

Con người ta chịu đựng, hóa giải và xua tan nỗi đau đều chỉ có thể dựa vào chính mình. Thời gian là vị thầy thuốc giỏi nhất, quan trọng là khi đau buồn bạn chọn cách sống thế nào.

Tại sao khi về già người ta hay hoài cựu (hay nhớ lại chuyện xa xưa) ? Đến những năm cuối đời, ngừời ta đã đi đến cuối con đường sự nghiệp, vinh quang xưa kia đã trở thành mây khói xa vời, đã đứng ở sân ga cuối, tâm linh cần trong lành, tinh thần cần thăng hoa, người ta muốn tìm lại những tình cảm chân thành. Về lại chốn xưa, gặp lại người thân yêu, cùng nhắc lại những ước mơ thuở nhỏ, cùng bạn học nhớ lại niềm vui thời trai trẻ, có như vậy mới tìm lại được cảm giác của một thời đầy sức sống. Quý trọng và được đắm mình trong những tình cảm chân thành là một niềm vui lớn của tuổi già.

Nếu bạn đã cố hết sức mà vẫn không thể thay đổi tình trạng không hài lòng thì mặc kệ nó! Đó cũng là một sự giải thoát. Chẳng việc gì cố mà được, quả ngắt vội không bao giờ ngọt.

Sinh, lão, bệnh, tử, là qui luật ở đời, không chống lại được. Khi thần chết gọi thì thanh thản mà đi. Cốt sao sống ngay thẳng mà không hổ thẹn với lương tâm và cuối cùng đặt cho mình một dấu chấm hết thật tròn.

Lê Thanh Dũng dịch

( Do Dieu Huynh chuyển )




Thứ Sáu, 25 tháng 2, 2011

những khuôn mặt thiên thần






xin lỗi Phụng Nghĩa, tấm hình loang lổ quá, ai có được tấm nào tốt hơn xin cung cấp để thay, hoặc thấy không hay thì xin cho ý kiến tháo xuống.





















Nguyễn Thiện Chí (anh Hương Quê)


hình còn thiếu nhiều, chư vị nào còn xin post lên cho đủ. Tập hình của Kim Hoàng bự lắm, không biết có các hình thẻ này không?...

Thứ Năm, 24 tháng 2, 2011

cảm ơn chư vị


Cảm ơn các bạn có sự góp mặt trong blog này. Mừng hơn nữa là có sự hồi cố hương của Ngọc Lan (+Cẫm Vân?) hôm nay. Những bông đùa trên blog mong rằng cũng được sự rộng rãi tiếp nhận (cho qua). Mong sự tiếp sức cho tình bằng hửu sống mãi đến con cháu chúng ta.

Cẩm Vân và Ngọc Lan




Ngày tháng cũ







Tân niên muộn


Lần này Ngọc Lan lại về , chắc là nhớ mấy bạn 9P rồi
Sáng chủ nhật lôi nhau đi ăn sáng và uống cà phê nè
Mấy bạn vắng mặt, Xuân Lan đến trễ
Tối còn đi nghe nhạc nữa chứ, ở quán "Riêng một góc trời" gặp thầy Hiệu trưởng Phan Văn Thám, mình quên đem máy chụp hình, tiếc thật.
Hôm sau thì lại gặp ở nhà Diệu Liên, nhưng mãi vui rồi cũng không ghi lại hình nào, (tại ham ăn quá đó, món Bò nhúng dấm ngon quá mà) vì mình chưa biết là anh Hùng đã làm blog này, chứ biết thế nào cũng chộp vài tấm.
Thôi xin hẹn các bạn từ rày mình phài làm nhiệm vụ ghi lại những hình ảnh của 9P mới được.

tất niên canh dần









ngồi bìa trái là hai hoàng tử của Hoài Nghĩa



tổ chức tất niên nhằm ngày tết tây nên vắng mặt bộn.