Tổng số lượt xem trang

Thứ Bảy, 27 tháng 10, 2012

một bài thơ của một người bạn muốn giấu tên


Rồi sẽ có lúc ta trở về với cát,
Muôn vạn đam mê ,yêu, ghét ,gởi lại đời.
Ta mang theo gì ? hồn lạnh,xác tả tơi,
Một chút yêu thương biết ai còn lưu lại...
Trong trái tim , một thời từng bỏng cháy ,
Từng thì thào mật ngọt ái ân xưa.
Ôi những con đường, những chiều mưa của biển,
Tiếng sóng cùng mưa như biết nỗi niềm ta,
Không thét gào , không giận dữ yêu ma,
Mà chỉ khẽ làm yêu đương thức giấc.
Ta sẽ lặng im hoá thân vào cát bụi,
Linh hồn ta sẽ có chút ngậm ngùi,
Bởi ta đâu còn nữa những ngày vui,
Bởi ta sợ người chôn vùi ký ức.
Sao ta đi mà trái tim thổn thức !
Hãy nhẹ nhàng người vuốt mặt một lần sau,
Để ta ngờ mình vẫn có nhau,
Hồn ta nhẹ bay vào miền miên viễn.
( Tôi muốn viết cho một người bạn mà tháng ngày không còn ...)
L.N


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét