Tổng số lượt xem trang

Thứ Sáu, 9 tháng 11, 2012

con cò


Tôi có một con cò trắng. Mỗi buổi sáng nó đậu trên thành hồ nuôi cá của tôi. Buổi sáng đầu tiên thấy nó, tôi giận lắm, vì ắt hẳn là nó đã no nê với đàn cá của tôi. Tôi tìm một hòn đá để chọi nó. Không trúng, nó bay đi.

Những buổi sáng sau, nó vẫn hiện diện, và tôi tiếp tục "nói chuyện" với nó bằng những hòn đá không trúng đích. Những sáng sau nữa, tôi chỉ huơ tay thôi cho đỡ công lượm đá. Nó như quen rồi với hoạt cảnh thường kỳ này, nên dù đã trông thấy tôi, nó cũng đợi tôi khoát tay một cái mới chịu bay.

Rồi cho đến một buổi sáng, tôi nhô đầu lên thành hồ đồng thời khoát tay theo "trình lập sẳn", mới phát hiện không có nó. Những buổi sáng sau nữa, vẫn vắng bóng nó. Tôi nghĩ buồn: mày đã vô bụng mấy thằng nhậu rồi.

            con cò trắng thương thương
            đâu cần đậu cành mềm
            vẫn lọt vô nồi nhậu
            bi thương!


3 nhận xét:


  1. Hãy hy vọng rằng con cò chỉ đi đâu đó thôi...Biết đâu, mai mốt lại bay về chờ phản ứng.. mới của.."ông chủ hồ cá".

    Trả lờiXóa
  2. nó không trở về đâu vì đã hơn hai tuần rồi...
    có một con hải âu cũng vậy. Nó cứ đậu trên cành cao chót vót, cất tiếng kêu thảnh thót. Rồi một thời gian sau nó mất dạng luôn. Có lẽ về với biển. con cò này cũng mong nó về nơi tự nhiên của nó. chớ nó về cái chốn chộn rộn này làm chi cho phiền nó phiền tui...

    Trả lờiXóa

  3. Đúng là..phiền thiệt! bây giờ "ông chủ hồ cá" mắc công suy nghĩ, ngồi nhớ...con cò!

    Trả lờiXóa