Tổng số lượt xem trang

Thứ Năm, 9 tháng 2, 2012

xin nối tiếp "thần men"


ở  comment của bài thần men đại hiệp lỡ đụng vào "vạn cổ", nên rên tiếp mấy lời.

khóc cười vạn cổ

cười - là cười nỗi niềm từ vạn cổ
đường muôn phương ngựa vỗ cánh xa bay
ta còn đây nức nở với cơn say
đá gục mặt ôm sầu vạn cổ

ta đứng đây trần truồng thô lỗ
hơn gì ai cũng một tấm phù du
cũng trái tim sầu đọng tự thiên thu
cũng khối óc đặc dày ngu muội
khô tiếng khóc lạnh tiếng cười hoang dại

đêm hoang dại .......... man dại
.......................tru oán rú hờn
đêm rừng rú oán hờn vây muông thú
ta giằng chặt con tim quăng hồn theo tiếng rú
đời có sá gì đâu bởi chén ngọc thương đau đã rót tràn niềm vạn cổ

cười là cười rừng xanh vạn cổ hùng thiêng
mạnh yếu được thua hủy diệt tồn sinh
rừng thành luật luật là rừng đương nhiên chân lý
mà có đáng cười cho ta không
lệ cô đơn thừa mứa chí yêng hùng
nhưng sức lực lại dần mòn trong mộng mị
chỉ hơn người lời sáo ngữ đong đưa...

khóc! là khóc non sông từ hồng hoang nghiêng ngữa
trời phương Nam rừng rực lửa phương Nam
sóng Đông Hải vỗ mòn lòng Đông Hải
Mẹ vẫn ngồi im
sóng vỗ ngang đầu lửa táp qua tim
đuốc nghĩa nhân khuyên đàn con vì loài người giữ lấy

cười là cười nỗi niềm trong hiện tại
máu dồn lên chực trào tới tương lai
tương lai!
ơi tương lai, chí khí trời xanh!
tương lai, một lượn sóng trườn mình giăng biển cả!
gọi dậy tin yêu ôm nhau cười hể hả
đời còn có gì đâu, chỉ ruột ngựa với gan lừa

cười là cười nỗi niềm vạn cổ
ngựa lồng lên lao thẳng tới ngàn sau
sầu quị ngã bên tường thành cố quốc
ta gục mặt ôm sầu vào lòng đất
lòng Đông phương trải rộng vạn sầu thương
vạn cổ Đông phương vạn cổ sầu...




13 nhận xét:

  1. Thơ 2 Dân rất hay ,rất sâu...
    Tôi rất muốn được đọc một bài thơ trữ tình thật lãng mạn , thật đầm thắm mượt mà của tác giả 2
    Dân...

    Trả lờiXóa
  2. Chắc thầy thây HaiDan chỉ toàn nỗi đắng cay trong thơ mà chưa thây một vần thơ tình yêu nào phải hôn thầy ? HaiDan oi chắc Thầy muôn biết thêm một hình ảnh khác nữa của HaiDan,mình đoán vậy.

    Trả lờiXóa
  3. Anh Hai ơi,

    Ngày xưa thầy Nhàn dạy việt văn như sau:

    "Xe bồ luân dầu chưa gặp hội Thang Văn
    Phù thế giáo một vài câu thanh nghi
    Cầm chính đạo để tịch tà cự bí
    Hồi cưòng lan nhi chướng bách xuyên
    Rồng mây khi gặp hội ưa duyên
    Đem quách cả sở tồn làm sở dụng
    Trong lăng miếu ra tài lương đống
    Ngoài biên thùy rạch mũi can tương
    Sĩ làm cho bách thế lưu phương
    Trước là sĩ sau là khanh tướng"

    Đừng bi quan, đường còn dài, còn
    nhiều thay đổi, ta hiểu lòng nhà ngươi,
    chính ta cũng thế.

    Cựu 9P, THVT

    Trả lờiXóa
  4. Kính Thầy, em cũng có thơ tình. Nhưng tiếc là con người em sù sì lởm chởm (như trái siđa), nên thơ tình của em không được mượt mà đâu thầy ơi. Giờ biết còn biết tìm đâu một giai nhân óng ả để em chuốt lại thơ em?! Cảm ơn thầy đã quan tâm em.

    Trả lờiXóa
  5. anh nặc danh ơi, cảm ơn anh an ủi em. Nghe giọng điệu thì em đoán anh là người bạn chí thiết của em. Thân mến!

    Trả lờiXóa
  6. Xa trường cũ, xa bạn hiền năm xưa, 40 năm rồi cũng chưa quên hình ảnh các bạn, nhất là các cô bạn cùng lớp. Nhớ ngày xưa mình hay ca "Ngày Xưa Hoàng Thị", ngày ấy mình chưa thấm được những lời này, nhưng bây giờ mới thấy thấm thía. Thôi thì hôm nay mình gởi tặng các bạn lời nhạc này, nhất là các cô bạn lớp 9P:

    Em tan trường về
    đường mưa nho nhỏ
    chim non dấu mỏ
    dưới cội hoa vàng

    bước em thênh thang
    aó tà nguyệt bạch
    ôm nghiêng cặp sách
    vai nhỏ tóc dài

    anh đi theo hoài
    gót giầy thầm lặng
    đường chiều úa nắng
    mưa nhẹ bâng khuâng

    em tan trường về
    cuối đường mây đỏ
    anh tìm theo Ngọ
    dáng lau lách buôn

    tay nụ hoa thuôn
    vương bờ tóc suối
    tìm lời mở nói
    lòngsao ngập ngừng

    lòng sao rưng rưng
    như trời mây ngợp
    hôm sau vào lớp
    nhìn em ngại ngần

    em tan trường về
    đường mưa nho nhỏ
    trao vội chùm hoa
    ép vào cuối vở

    thương ơi vạn thuở
    biết nói chi nguôi
    em mỉm môi cười
    anh mang nổi nhơ'

    hè sang phượng nở
    rồi chẳng gặp nhau
    ôi mối tình đầu
    như đi trên cát

    bước nhẹ mà sâu
    mà cũng nhòa mau
    tưởng đã phai mầu
    đường chiêù hoa cỏ

    mười năm rồi Ngọ
    tình cờ qua đây
    cây xưa vẫn gầy
    phơi nghiêng ráng đỏ

    áo em ngày nọ
    phai nhạt mấy mầu?
    chân tìm theo nhau
    còn là vang vọng
    đời như biển động
    xoá dấu ngày qua


    Cựu 9P, THVT

    Trả lờiXóa
  7. Mình còn nhớ Duẫn để lại kỷ niệm thời 9P, hôm ấy nó làm bài thơ đáp lại bài hai sắc hoa tigon, thầy Nhàn khen hay, mình chỉ còn nhớ câu sau cùng:

    "Anh về cất ngôi nhà lưng chừng núi, mang hai sắc hoa tigon bõ hết phủ phàng"

    Không biết nó thương cô bạn nào mà viết bài thơ này?

    Cựu 9P, THVT

    Trả lờiXóa
  8. Anh Cựu 9P nói đúng đó ,ngày xưa Thầy Nhàn có mượn tập thơ của Lê Duẩn viết bằng mực tím đọc cho lớp 9A1 nghe ,lúc đó mình cũng biết Duẩn làm thơ hay với bài" Hai sắc hoa Nho".

    Trả lờiXóa
  9. chuyện xưa các em còn nhớ được nhiều...hay quá ! Bộ óc "lão hóa " của tôi giờ nhiều khi không còn bắt kịp .Những gợi nhớ
    của các em giúp tôi nghe như mình được trẻ ra ,,,loáng thoáng nhớ lại .Lê...Duẩn,Vũ...Tuấn,...Bài ca" Ngày xưa Hoàng thị"thì
    tôi hay dùng gọi cô bé Hoàng-Sự .Hoặc Lâm thị Đoan Trang thường làm tôi nhớ tới con gái đầu lòng Lâm Trần uyển-Diễm của tôi...nên tôi cứ nhầm là Lâm Trần Đoan Trang...Cám ơn tất cả các em CHS yêu quí của tôi .

    Trả lờiXóa
  10. Kính thầy Nhàn,

    Mình nhớ lại Thầy ngày nào thao thao bất tuyệt với thơ văn, mình mê thơ văn VN là nhờ ở thầy, thầy còn nhớ bài thơ này không,nhớ tới giờ việt văn là nhớ tới thầy, đối với thầy thơ văn thật lãng mạng và trữ tình phải không thầy.

    "áo nàng vàng anh về yêu hoa cúc áo nàng xanh, anh mến lá sân trường sợ thư tình không đủ nghĩa yêu đương"

    Ôi thầy ơi, thầy đã đưa học trò vào văn chương đích thật, tình bạn, tình yêu, tình thầy trò giờ đây mới "Đủ nghiã yêu thương..."

    Cựu 9P, THVT

    Trả lờiXóa
  11. Viết về thầy Nhàn mà quên thầy Minh BABYLAC, ông thầy dạy việt văn khó tánh, giờ việt văn với thầy Minh lúc nào em cũng đội sổ, ổng cho em 2 con zero rồi cộng thêm 2 con nữa thành 4 con.

    Ngày xưa em rất bực mình làm luận văn tả cảnh đi biển vũng tàu, em là người vũng tàu, sáng chiều nào em cũng đi tắm biển, thầy cô cứ bắt phải tả cảnh đi biển...đi tắm biển có gì đâu mà phải tả cảnh tả tình, em để giấy trắng thế là bị 2 con zero. Sau này học nghị luận với thầy Phước Cowboy, em đứng nhất lớp.

    Ngày xưa thầy Phước Cowboy dạy Pháp văn, nhưng không hiểu sao có năm ổng dạy việt văn?

    Nói tới thầy pháp văn cũng không quên thầy Nghiêm, bạn nào còn nhớ thầy Nghiêm không? ngày xưa ổng nghiêm nghị lắm, bây giờ hết rồi. Thầy Nghiêm bây giờ ở Florida, nhà thầy có vườn cây ăn trái giống như bên việt nam.

    Nhắc lại kỷ niệm xưa hơi dài vòng văn tự, mong các bạn thông cảm.

    Cựu 9P, THVT

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Xin góp một thông tin cùng bạn Cựu 9P, Thầy Nghiêm mới về Việt Nam, cách đây mấy hôm Thầy Cô có ghé nhà cô Phương Liên(GS Họa)ở Vũng Tàu,có các bạn Diệu Liên,Bích, Cúc và Phi Hùng ghé thăm.Bây giờ trông Thầy... hiền hơn ngày xưa rất nhiều.

      Xóa
  12. quá quý những dòng hồi ức. Chúng tôi ở đây thật cảm ơn bạn, và cũng ngượng với bạn bởi lý do nào mà chúng tôi không có được những nhắc nhớ kỷ niệm như bạn?...

    Trả lờiXóa