Tổng số lượt xem trang

Thứ Hai, 2 tháng 1, 2012

kính thầy


em thật vui mừng và cảm động khi đọc comment của thầy, vì không ngờ ông thầy mà mình yêu quý cũng dõi theo những nghêu ngao của mình. ông thầy khi xưa vẫn công nhận khả năng của đứa học trò dù nó quậy phá lung tung. ông thầy vẫn sát cánh cùng các học trò khi rời trường học để cùng tạo những niềm vui trong trường đời khó khăn.

em không dám so mình với các thi nhân, bởi các vị ấy là người thơ hẳn hòi, còn ở em, chỉ là những nghêu ngao thôi. câu bất thành cú, suy nghĩ không thành tư tưởng mà chỉ là tơ tưởng.

em xin giở lại đây chút tâm tưởng năm nào nhớ về thầy và quý thầy cô, những người đã hiện diện trong cuộc đời em như những vầng sáng tuyệt đối. cũng xin thân tặng các bạn của tôi như bày tỏ một nỗi niềm.

"Thân.
Thân là thân hư hèn.
Thân là thân bạt mạng.
Thân như cành củi khô lênh đênh sóng gió nắng mưa thác ghềnh cùng bao nhiêu rác rưởi khác của dòng đời.
Có thân thì có mạng - đó là mạng chăng? Mạng là sao? Mạng là diễn thể của thân? Thân là bổn thể của mạng? Ta muốn định được mạng.
Định - nghe sao đơn sơ dễ dàng quá. Nhưng cũng nghe như cả một sức mạnh mênh mang nào đó tụ lại.
Định! ừ!...
Mười mấy năm ròng lăn mình vào bụi cát bằng một tấm thân mong manh lì lợm. Mười mấy năm ròng giẫy dụa giữa thế giới hỗn mang của tâm và trí con người.
Để làm gì?
Được gì?
Mất gì?
Định ở đâu?...
... và bây giờ?

Ngày xưa - khi tuổi còn thơ - cuộc sống cũng xô đẩy thân vào giữa những sướng vui và khổ nhục. Nhưng cuộc sống ơi! mẹ cha ơi! quê hương ơi! những người thân ơi!... và hởi niềm vô tư tuổi nhỏ ơi! Tất cả vẫn cho ta đôi mắt ước mơ rọi thẳng lên trời cao với những mộng ảo tuyệt vời. Tất cả vẫn cho ta niềm tin yêu để rọi thẳng vào khuôn mặt hỗn độn của đời sống. Ta lớn lên bằng tin yêu và mơ ước đó giữa bao uế tạp và thanh dị vẫn trùng trùng ập tới.
Ta nhớ những bài học đơn sơ nhưng đầy hùng lực ấn vào trái tim ta tình thương yêu bên nghĩa sinh tồn. Ta nhớ thầy ta - ơi những người thầy không phai trong trí tưởng - cấy vào tâm hồn ta những hoài bảo quê hương ngời sáng.

"những buổi sáng vầng hồng le lói chiếu
trên non sông làng mạc ruộng đồng quê
chúng tôi ngồi im lặng lắng tai nghe
tiếng thầy giảng suốt trong giờ quốc sử

thầy tôi bảo các em nên nhớ rõ
nước chúng ta là một nước vinh quang
bao anh hùng thuở trước của giang sơn
đã đổ máu vì lợi quyền dân tộc

các em phải đêm ngày chăm chỉ học
để sau này nối được chí tiền nhân
ta chắc rằng sau một cuộc xoay vần
dân nước Việt vẫn là dân hùng liệt

... "

Làm sao ta quên được những bài học đơn sơ nhưng quả quyết với những người thầy trầm lặng nhưng muôn đời không chết trong tim những đứa con Việt Nam còn khát sống. Cũng như làm sao ta quên được những mảnh gương đời được rọi sáng trên những trang sách báo bằng tâm huyết của những bậc cha anh đi trước.
Rồi làm sao ta quên được tiếng khóc của mẹ hiền thổn thức trong đêm khuya giữa những sầu buồn nhân thế...
1982"


8 nhận xét:

  1. Lâm Khương Nhànlúc 20:43 2 tháng 1, 2012

    ...trong cái "ngập ngụa hỗn mang" của tâm thức và tư duy ...Hai Dân vẫn là dấu hỏi to !!!
    Tôi có bài thơ viết tặng cô -năm 2008- chuyển gửi tới Hùng - xem có ý gì phù hợp với em không .
    Trên trời dưới đất
    Một cõi nhân gian
    Mưu bá đồ vương
    Tranh danh đoạt lợi
    ...................
    Hồng thêu một lối
    Riêng của hai ta
    Thiên hạ .
    ( tặng Hồng Đào . Cảm tác nhân cùng xem phim Thiên Hạ VT 27/6/2008 )

    Trả lờiXóa
  2. Dung la the gioi van chuong lam ta nhe nhom ca nguoi, va rat y nghia !

    Trả lờiXóa
  3. em cảm ơn thầy đã lưu tâm. về những câu thơ, em chỉ là hạt bụi, và em cũng không thanh thoát như thầy.

    Trả lờiXóa
  4. Nghêu ngao tặng haidan:

    Ba vạn sáu ngàn ngày là mấy!
    Được bao người đi trọn một vòng?
    Quá nửa đời ngồi nghĩ thiệt hơn.
    Được, mất nghĩa gì trong mộng mị?
    Tỉnh mộng đi, rũ gánh ưu tư.
    Buông tất cả cho lòng thanh thản...
    Cất tiếng cười,tâm nhẹ như mây.

    Trả lờiXóa
  5. rất cảm ơn bài thơ. Đúng là khẩu khí của một hành giả.

    Trả lờiXóa
  6. Lâm Khương Nhànlúc 11:53 3 tháng 1, 2012

    tôi nghĩ : bao giờ , ở đâu cũng có MỘT LỐI HỒNG để ta nhẹ bước...Tôi cũng định nói với Hai Dân điều đó .Nặc danh đã nói đúng ý tôi quá : ĐƯỢC/
    MẤT/ƯU TƯ...hảy BUÔNG ( xã- vô tư...)...và CƯỜI lên đi thôi . Ta vẫn sống . Cứ sống VUI , sống TRỌN VẸN cho ngày hôm nay .Ngày hôm qua đã qua ,
    ngày mai chưa đén mà !
    Ba vạn công danh - ừ cũng bỏ ,
    Đường trần ta cứ hát NGHÊU NGAO !
    Hãy nhìn mặt tích cực cỦa mọi sự việc...cuộc đời sẽ đẹp và lãng mạn hơn .
    Những TÂM THỨC và TƯ DUY của Hùng thể hiện qua các bài văn ,thơ đều ghi năm 198...Tôi nghĩ
    rằng CHÀO NĂM MỚI 2012...Hùng Hai Dân thật TƯƠI
    MỚI - RẠNG RỠ XUÂN CƯỜI .

    Trả lờiXóa
  7. thầy đã thấy... những nghêu ngao vừa qua của em ghi dấu quá khứ. và hiện tại thì... em không là gì...

    em kính cảm ơn thầy mở cửa 2012 cho em.

    Trả lờiXóa
  8. Nghe lời chúc của Thầy,tặng haidan một mẫu chuyện thật ngắn,mong anh Hai sẽ có một cái nhìn khác về kiếp nhân sinh, về cuộc đời năm ...2012. Vỏ chuối khô.
    Khi thấy được mọi sự trên thế gian nầy chẳng khác nào những vỏ chuối khô vứt bỏ thì bạn sẽ không còn bị dao động, chán nản, và đau khổ trước sự đến, đi liên hồi của mọi sự vật trên thế gian, dầu vui hay buồn.
    Nhận thức được điều nầy, bạn sẽ thong dong trên đường…giải thoát.
    Ajahn Chah ( Ts Khánh Hỷ dịch)

    Trả lờiXóa